Khi còn bé, Bố thường uống sữa, nước, trà và cả dầu cá thu. Dầu cá rất tốt cho trẻ em nhưng mùi vị thì khủng khiếp. Bố nghĩ thế gian này không có gì tệ hại hơn dầu cá. Nhưng có một lần Bố đã lầm lẫn tai hại.
Hôm đó vào mùa hè, Bố đang chơi ngoài sân. Trời nóng, Bố thì chạy nhảy nhiều nên khát nước. Bố đâm bổ vào nhà. Trong nhà ai cũng bận rộn, người nướng bánh, người sắp xếp bàn ghế cho bữa tiệc. Không ai thấy Bố rót nước lạnh trong bình cả. Bố biết rằng nước lạnh đun sôi ở trong đó. Bố uống cả nửa ly… và sặc sụa. Bố không hiểu cái gì đã xảy ra.
Dường như Bố đã nuốt một con nhím còn sống. Bố chắc chắn rằng nước thì không sao cả, nhưng có lẽ là cơ thể Bố không được khỏe, có cái gì khó chịu trong người Bố. Bố sợ hãi, chắc mình sắp chết. Bố la lên. Mọi người chạy đến.
Bố ho và cảm thấy nghẹt thở, miệng Bố như bốc lửa. Không ai hiểu chuyện gì cả.
Bà nội rên rỉ:
- Nó bị đau ghê quá!
Ông nội bảo:
- Nó giả bộ đấy thôi!
Lúc đó bà vú vào, đoán được điều gì đã xảy ra. Bà vú nói:
- Nó uống rượu Vốt-ca đó, rượu trong bình kia kìa!
Mọi người lại ầm ĩ lên. Bà nội nói:
- Gọi bác sĩ ngay!
Ông nội quát lên:
- Tôi thì cho lột da nó ra!
Bà vú nói:
- Cho nó ăn cái gì đi!
Bố nhai một cái bánh mì xăng-uých và lầm bầm:
- Con nghĩ rượu Vốt-ca cũng tốt đấy!
Bỗng nhiên, Bố cảm thất tệ hại hơn. Bố chóng mặt và ngồi xuống sàn nhà.
Sau đó, Bố không còn nhớ gì cả. Mọi người nói Bố ngủ suốt cả ngày. Buổi tối Bố thấy khỏe hơn. Mọi người đến dự tiệc và uống rượu Vốt-ca. Bố nhìn mọi người qua khe cửa. Bố thấy thương hại cho họ quá vì Bố biết rằng chốc nữa đây họ sẽ cảm thấy tệ hại ra sao. Bố còn nói:
- Đừng có uống cái thứ khủng khiếp đó nữa!
Sáng hôm sau, Bố hoàn toàn khỏe mạnh. Từ đó Bố không uống nước trong cái bình đó nữa. Và bây giờ mỗi khi thấy rượu Vốt-ca, Bố lại rợn người.
Bố thường kể lại chuyện này và nói thêm:
- Thế là từ đó tôi bỏ uống rượu!
thay đổi nội dung bởi: gấu trúc, 24-06-2009 lúc 08:28 PM