Có hai thổ dân Nam Phi rất ghen ghét nhau thề không đội trời chung. Ngày kia, 1 trong 2 người gặp một cô con gái của kẻ thù trong khu rừng gần nhà của em. Con gái của kẻ thù tức là kẻ thù. Sự ghen ghét nổi lên đầy lòng, tên thổ dân kia liền bắt lấy thiếu nữ, chặt đứt 2 ngón tay con bé rồi thả ra. Cô bé vừa chạy vừa khóc, bàn tay máu chảy ròng ròng. Còn tên hung thủ vừa đi vừa la lớn tiếng, vui cười độc dữ rằng: "Ta trả được thù rồi!" Ngày qua tháng lại ... Thấm thoát đã mười mấy năm qua. Cô bé đáng thương lớn lên, có chồng có con. Bữa kia, 1 người đầu bạc hoa râm tới cửa nhà cô, xin ăn. Từ trong nhà nhìn ra, cô nhận ra người đã chặt tay mình ngày nào. Cô vội vàng bảo đầy tớ gái đem bánh, sữa ra dọn cho người kia ăn uống. Khi ông ta đã no nê rồi, cô chìa bàn tay cụt ra cho ông ta xem rồi nói: "Bây giờ tôi cũng đã trả thù được rồi!" Người đàn ông ăn xin nhìn thấy 2 ngón tay cụt đâm thất kinh. Riêng thiếu nữ, vì là tín đồ của Chúa Kitô, nên hiểu được ý nghĩa của câu Kinh Thánh này: "Nếu kẻ thù của mình có đói, hãy cho ăn, có khát hãy cho uống, vì làm như thế, ngươi sẽ chất than hồng trên đầu nó. Chớ để sự dữ thắng được ngươi, nhưng hãy lấy lành mà thắng dữ." (Rm. 12:20-21).