Với đôi chân, cậu bé Trí xem chuyện bơi lội dưới nước và bơi xuồng đi học là rất bình thường. (Ảnh: PLTPHCM)
“Ăn vóc học hay”
Công việc thêu thùa Trí làm rất khéo léo. Một chân giữ cây kim, chân còn lại Trí kẹp sợi chỉ rồi xuyên qua lỗ kim. Từng mũi, từng mũi chỉ được Trí luôn nhanh nhẹn, khéo léo trên mẫu vải thêu.
Trí cũng thể hiện cả khiếu hội họa. Ở bậc học cấp một, điểm môn vẽ, thủ công của Trí luôn đứng đầu lớp. Một số hình ảnh do Trí vẽ đã được nhiều giáo viên lấy treo trong lớp để các bạn học hỏi làm theo.
Cô Lê Hồng Ngọc Rạng Đông, giáo viên chủ nhiệm lớp 7A2, Trường THCS Thạnh Mỹ Tây, tự hào nói: “Trí dù bị tật không có hai tay nhưng học hành thì em thuộc hàng số một.
Suốt sáu năm học qua, em luôn đạt học lực loại giỏi. Trí say học đến nỗi khi ngã bệnh mà còn gượng được là em vẫn đến trường. Do đó, chưa bao giờ giáo viên của trường phải bận tâm, nhắc nhở em về việc học.
Đứng ở góc độ của một giáo viên từng đứng lớp dạy Trí và là giáo viên chủ nhiệm hiện thời, tôi hoàn toàn ủng hộ việc biểu dương Trí như những tài năng thiên phú.
Nếu mai sau gia đình Trí gặp khó khăn, không thể lo nổi cho em việc học hành, tôi sẽ là người sẵn sàng kêu gọi mọi người giúp đỡ cho em.
Vì tôi suy nghĩ đơn giản rằng mẫu người chịu khó và thông minh như em Trí không phải dễ tìm thấy. Do đó, chúng tôi phải có trách nhiệm nâng niu, giúp đỡ để các em có thể trở thành người hữu dụng sau này”.
Cậu hy vọng việc học sẽ biến mình trở thành người “có chí thì nên”, tật nguyền nhưng không chịu thua số phận. (Ảnh: PLTPHCM)
Gặp Trí trong giờ học buổi chiều tại lớp 7A2, chúng tôi thấy em ngồi nhỏ thó ở một góc lớp. Bàn học của Trí cũng nhỏ bé và bình dị như bao bạn bè khác.
Chỉ có điều bàn học của Trí được kê đến hai băng ghế. Toàn bộ vở học cần phải ghi chép em đều để dưới băng ghế ngồi, sách học em để hết lên bàn viết. Tất cả đều được thu xếp, thao tác bằng đôi chân của Trí.
Khi được hỏi ước mơ của em sau này làm gì, Trí mỉm cười rồi lẳng lặng dùng bàn chân trái gắp lấy cây viết, chép nhanh bài học tiếng Anh khi thầy vừa viết ra trên bảng.
Mọi người gắng hết sức trong việc giúp Trí đến trường, mùa khô thì nhờ người đưa rước bằng xe đạp; ba tháng mùa nước nổi, gia đình trang bị cho Trí một chiếc xuồng chèo bằng chân để em chở tập sách đến trường trong từng buổi học.