Vị thánh này sống ở nước Pháp vào thế kỷ thứ IX. Chẳng ai biết được song thân của Rabeto là ai. Họ đã đặt con trẻ mới sinh trên ngưỡng cửa của tu viện Notre Dame. Các nữ tu ở đây đã yêu mến và chăm sóc con trẻ. Họ đặt tên cho con trẻ là Rabeto. Khi đủ tuổi đến trường, Rabeto được gởi đến học với các tu sĩ dòng thánh Phêrô ở một miền gần đó. Cậu bé Rabeto yêu thích việc học hành, đặc biệt là ngài quý chuộng các tác phẩm Latinh cổ. Khi lớn lên, thánh Rabeto sống cuộc đời âm thầm. Ngài vẫn sống đời giáo dân suốt nhiều năm. Sau đó, Rabeto cảm thấy có ơn kêu gọi làm đan sĩ. Và Rabeto đã gia nhập một cộng đoàn có hai đan viện phụ rất nhiệt thành là thánh Adalha và người em kế vị ngài là viện phụ Wala. Rabeto cố gắng trở nên một đan sĩ thánh thiện. Ngài thường đi theo hộ tống cho hai đan viện phụ trong các chuyến kinh lý của họ. Thánh nhân cũng đã viết tiểu sử của các vị sau khi các vị qua đời. Sau đó, Rabeto trở thành học giả Kinh Thánh. Ngài đã viết một bài bình luận dài dựa trên Tin Mừng của thánh ký Matthêô. Rabeto cũng chú giải những đoạn Kinh Thánh khác. Nhưng tác phẩm danh tiếng nhất của Rabeto là cuốn “Châu Thân và Bửu Huyết Chúa Kitô”. Thánh Rabeto không cảm thấy mình có ơn kêu gọi làm linh mục. Nhưng người ta đã thuyết phục Rabeto nhận chức viện phụ suốt một nhiệm kỳ dài 7 năm. Rồi thánh nhân nhất định năn nỉ xin được trở về với đời sống cầu nguyện, suy ngẫm, nghiên cứu và viết lách. Thời kỳ làm đan phụ đối với Rabeto thật rất khó khăn vất vả dù ngài đã cố gắng hết sức mình. Sau đó, Rabeto dùng phần đời còn lại của mình để cầu nguyện, soạn thảo văn bản và làm những công việc bề trên chỉ định. Thánh Rabeto về trời năm 860.
Thánh Rabeto nhắc nhớ chúng ta về sự bất khả xâm phạm của mỗi đời sống con người. Tuy là một đứa trẻ bị bỏ rơi, nhưng hãy nhìn vào những ân sủng phi thường Thiên Chúa đã ban cho ngài! Chúng ta hãy nài xin thánh Rabeto gợi hứng cho những nhà lập pháp biết đưa ra những khoản luật khôn ngoan nhằm bảo vệ đời sống con người trong mọi giai đoạn của nó.