Thì về đi, kìa vườn nhà ai sai tráiLời thơ tôi rất non nớt vụng dạiVườn mở cửa mà chưa một người ghé lại hỏi thăm!Thôi em ạ hãy về đi em nhéHoa nhà ai đã nhè nhẹ hương bayNếu em đến để tìm áng thơ sayThì về đi, tôi chưa một ngày biết mộng mơTôi nói thật em ơi đừng bỡ ngỡThơ của tôi là tình thơ Thập GiáLời thơ tôi khô khan như rào gai tượng đáVườn thơ tôi không có áo lụa thướt thaKhông có sân trường thương đôi guốc nhỏ mặn màTôi nói thật, tôi không biết làm thơ suối tóc cài hoaTôi nói thật, tôi không biết làm thơ nón lá che bờ gió thuEm có thấy những chiều mưa lá rũNghĩa trang buồn Thập Giá phủ rêu phongEm có thấy se sắt cõi lòngThương tượng Chúa khi chiều về nắng ngảNghĩa trang buồn Thập Giá gầy nhắm mắt lặng imEm có thấy khi nắng dãi đồi simNghĩa trang buồn trên Thập Giá Chúa tìm tình yêuEm có thấy những buổi chiều nắng quáiTượng Chúa gầy như sợ hãi cô đơnThơ của tôi không có âu yếm giận hờnTôi đã hứa một lời trung kiên mãiViết thơ tình cho Thập Giá mà thôi.
Nếu em đến để tìm thi ca trọng đạiThì về đi, kìa vườn nhà ai sai tráiNếu em đến để tìm lời thơ vụng dạiNếu em không ngại cỏ ướt sương maiEm ghé lại vườn bảo tôi kể chuyện cây táo địa đàngEm ghé lại vườn cùng tôi ôn lại chuyện cũ gian nanThì vườn thơ của tôi là trái tim nhỏVà ở đó tôi sẽ sẵn sàng trồng hoa sám hối thiết thaNếu em đến để tìm tình thơ Thập GiáThì vườn thơ của tôi là trái tim nhỏVà ở đó, chúng mình sẽ có tên nhau.
Tác giả: Nguyễn Tầm Thường, sj.
