|
|
03/03
Đức tin cứu khỏi mù lòng tin
Thứ Năm Tuần thứ 8 Thường Niên
Lời Chúa:
Mc 10,46-52
46Đức Giêsu và các môn đệ đến thành Giêrikhô. Khi Đức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, tên anh ta là Batimê, con ông Timê. 47Vừa nghe nói đó là Đức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!" 48Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!" 49Đức Giêsu đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây!" Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!" 50Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giêsu. 51Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được." 52Người nói: "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.
Suy niệm: Người mù là một kẻ bất hạnh khổ sở triền miên. Còn đâu là màu sắc bóng dáng người thân yêu, đường đi ngõ về. Tất cả vũ trụ sinh hoạt như khép kín, đóng cổng trước mắt họ rồi. Một đời họ chấp nhận sự lệ thuộc vào mọi người. Cho nên tâm lý người mù là họ dám làm bất cứ chuyện gì để được sáng mắt. Vì thế chúng ta dễ hiểu người mù ăn xin tên là Batimê dám coi nhẹ mọi người trong đám đông, kêu xin Chúa Giêsu đi ngang qua Giêrikhô về Giêrusalem.
Giêrikhô là một thành phố nhỏ nằm trong thung lũng sông Giócđan, cách biển Chết về hướng Bắc chừng 5 cây số và cách Giêrusalem chừng 37 cây số. Giêrikhô là phần đất đầu tiên dân Do Thái đặt chân lên khi vào đất hứa. Là nơi khí hậu lý tưởng để nghỉ mát, và vua Hêrôđê có một cung điện tại đây. Giêrikhô là nơi có dụ ngôn Samaritanô (Lc 10,30-37) và anh mù Batimê hôm nay. Thánh Máccô ghi rõ tên như thế có lẽ vì Ngài biết hay quen thuộc với các tín hữu sơ khai chăng.
Người mù này đã không thể đến gặp trực tiếp Chúa được và nay lợi dụng giữa đám đông, anh kêu xin. Anh biết được Chúa Giêsu đi qua cũng là nhờ có đám đông ồn ào. Số đông này cũng đi lên dự lễ vượt qua và nhập bọn cùng với các tông đồ và số phụ nữ giúp việc đạo đức đi theo. Hẳn là anh phải kêu la khản cổ mới át được đám đông. Còn đám đông không hiểu anh, cho rằng anh la lối om sòm xin ăn như mọi khi, hoặc nghĩ kêu tên như vậy không xứng ở nơi công cộng, cho nên họ bắt anh im đi. Nhưng vô ích: đối với anh, đó là dịp duy nhất cho hy vọng bừng lên. Thế là anh càng kêu gào to hơn cho Chúa nghe được. Anh kêu đúng tên và tước hiệu của Chúa trong Kinh Thánh (c.48)
Nghe thế, Chúa Giêsu dừng chân và truyền gọi anh ta lại (c.49). Thế là đám đông thay đổi thái độ. Trước kia bắt im, bây giờ họ còn khuyên anh “Can đảm lên, đứng dậy đi tới, Chúa gọi anh” (c.49). Anh ta vứt bỏ áo choàng chạy cho lẹ, vui mừng “nhẩy cẫng” lên đến với Chúa (c.50). Chúa hỏi: “Bạn muốn Ta làm gì đây?” (c.51). Chúa hỏi như thế không phải để biết anh ta muốn gì, xin gì, nhưng là để tăng đức tin cho anh và cũng là dịp anh tỏ lộ đức tin công khai. Anh trả lời ngay: “Xin cho con xem thấy” (c.51). Và Chúa đã thưởng công đức tin cho anh ngay lập tức qua lời Chúa phán: “Đức tin của con đã cứu con” (c.52). Có lẽ đám đông ngạc nhiên vì chỉ nhìn ra mắt anh sáng thế thôi. Nhưng giữa anh và Thiên Chúa có liên hệ là từ đây anh biết Chúa Giêsu thực sự là ánh sáng (Ga 8,12) là giá bảo đảm cho mình ơn cứu rỗi của anh.
Trong cuộc sống, chúng ta có thể bị mù quáng bởi tội lỗi, dục vọng, chúng ta lảo đảo một mình trong tăm tối của lầm lỗi. Những lúc ấy chúng ta đừng tuyệt vọng. Càng lúc đó, chúng ta càng phải can đảm như anh mù Batimê hôm nay mặc dù cho đám đông phản đối anh vẫn một mực kêu xin. Lời cầu xin của tấm lòng thành được đáp lời như thế đó. Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta đúng lúc. Ngài không chậm trễ khoan dãn đâu. Có điều chúng ta có dám đến với Ngài, có dám xin Ngài, có dám tỏ lòng tin vào Ngài không? Chúng ta cầu xin Chúa là nguồn sáng chiếu rọi vào tận cõi lòng mình để thấy được chính mình ra sao và cần tẩy tửa như thế nào trong Dòng Máu Thánh Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, chúng con xin mượn lời của anh mù Bartimê để thưa lên cùng Chúa: “Lạy Chúa, xin cho chúng con được thấy.” Thấy Chúa đang hiện diện thực sự trong phép Thánh Thể để chúng con tôn kính, tin thờ. Thấy tình thương của Chúa đang bao phủ trên cuộc đời, để chúng con cảm mến tri ân. Thấy tha nhân là hình ảnh của Chúa để chúng con yêu mến phục vụ. Xin đừng để sự tối tăm làm chúng con xa lìa Chúa và anh em.
Lạy Chúa là Đấng quyền năng, xin phá tan những bóng đêm đang che kín địa cầu. Bóng đêm của sự dữ hoành hành. Bóng đêm của sa đoạ và bất công. Bóng đêm khiến lòng người lạnh vắng giá băng. Tình người băng giá. Lòng người mù tối bởi ích kỷ và tham lam. Xin khai mở cho trần gian ánh sáng của yêu thương để xoá tan hận thù. Ánh sáng của chân lý để đẩy lùi những mưu đồ bất chính, những oán giận hờn ghen. Xin mở mắt tâm hồn để chúng con thấy Chúa đang hiện diện nơi tha nhân. Xin giúp chúng con đừng vì sự mù tối của mình mà gây nên đau khổ cho người khác. Xin giúp chúng con biết mang lại ánh sáng yêu thương, ánh sáng công bình, bái ái và tình hiệp nhất cho gia đình và xứ đạo chúng con.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, xin củng cố đức tin còn yếu kém nơi chúng con. Xin ban cho chúng con lòng tin sắt son vào Chúa để chúng con luôn tín thác và cậy trông trọn vẹn nơi Chúa. Amen
_____________________________
Vàng Bạc Trong Tro Bụi
Trong kinh điển Phật giáo, có ghi lại câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Có một người giàu có và tham lam nọ bỗng thấy tiền bạc của cải của mình biến thành tro bụi. Người đó đau buồn đến độ không còn thiết gì đến ăn uống nữa. Hay tin ông đau liệt, một người bạn tìm đến thăm. Sau khi đã tìm ra nguyên nhân của căn bệnh, người bạn đã nói như sau: "Anh đã không biết sử dụng của cải của anh. Chính vì thế mà anh càng thu tích, thì của cải của anh càng trở thành tro bụi. Xin anh hãy nghe lời khuyên sau đây của tôi: anh hãy đưa cả đống tro bụi vào hiệu buôn của anh. Anh ngồi trên đó và rao bán cho mọi người".
Người giàu có làm theo lời khuyên của người bạn. Ông ngồi trên đống tro và rao hàng. Có người hỏi tại sao ông bán tro, ông trả lời như sau: "Ðây là tất cả tài sản của tôi".
Một ngày kia, có một em bé gái mồ côi đi qua trước cửa hiệu. Em nghèo nhưng trong lòng không hề vương vấn đối với của cải. Thấy người giàu có ngồi trên đống tro, em bé mới nói: "Thưa ngài, ngài không biết là ngài đang bán vàng và bạc đó sao?". Ngạc nhiên trước lời nói chân thành của em bé, người đàn ông mới thành khẩn van xin: "Xin cháu hãy chỉ cho chú biết đâu là vàng, đâu là bạc trong đống tro này?". Ðứa bé đưa tay bốc lên một nắm tro. Tức khắc vàmg hiện lên trên đôi tay em trước sự ngạc nhiên của người giàu có.
Sự vật luôn có hai mặt. Kẻ tham lam nhìn vào chỉ thấy tro bụi và những của cải chóng qua ở đời này, trái lại người có tâm hồn trong sạch sẽ nhìn thấy được những giá trị vĩnh cửu. Kẻ bi quan nhìn vào sự vật sẽ chỉ nhìn thấy bóng tối, nhưng người lạc quan lại nhìn thấy ánh sáng và vẻ cao đẹp của sự vật. "Hãy thử nghĩ đến những sự vật trên trời": đó là lời khuyên vàng ngọc của Thánh Phaolô. Tưởng nghĩ đến những sự trên trời không có nghĩa là sống trong thế giới của mơ mộng, ảo tưởng mà trái lại là sống tích cực trong thế giới này, sống bằng đôi mắt luôn tỉnh thức để nhìn ra chiều kích vĩnh cửu của cuộc sống, sống bằng tâm hồn trong sạch để nhận ra được những giá trị cao đẹp của cuộc sống. "Ðầu đội trời nhưng chân đạp đất": đó là thế đứng đích thực của con người. Cắm rễ trong lòng cuộc sống này, nhưng vẫn luôn hướng nhìn về trời cao. Sống một cách trọn hảo trong từng phút giây của cuộc sống. Sống với tất cả trân trọng từng sinh hoạt hằng ngày. Sống với cái thường nhật của tất cả tin yêu, cảm mến... Ðó chính là cách sống của người có niềm tin.
Trích sách Lẽ Sống |
|