Love Telling ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn Cha cố Phêrô (Ns. Kim Long) được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen! Loan Pham nhắn với ACE: Giêsu Maria Giuse, con mến yêu xin thương cứu rỗi linh hồn Phê-rô Lm. Kim Long sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa. Amen Loan Pham nhắn với ACE: Hòa cùng với Giáo Hội Công Giáo Việt Nam với sự ra đi của Lm. Kim Long là Nhạc sĩ quý mến của chúng ta...đó là sự thương xót mất mát rất lớn của Thánh Nhạc Việt Nam... chúng ta hãy cùng dâng lời nguy Loan Pham nhắn với Gia đình TCVN: Hòa cùng Giáo Hội Công giáo Việt Nam với sự ra đi vô cùng thương tiếc của Lm. Kim Long là nhạc sĩ Thánh Ca thân yêu của chúng ta... Chúng ta cùng dâng lời nguyện xin: Giesu Matia Giuse xin thương cứu rỗi linh ThanhCaVN nhắn với ACE: Nhân dịp Sinh Nhật lần thứ 18 Website, BQT-TCVN kính chúc Quý Cha, Quý Tu sỹ Nam Nữ, Quý Nhạc sỹ - Ca trưởng – Ca sỹ, Quý Ân Nhân và toàn thể ACE luôn tràn đầy HỒNG ÂN THIÊN CHÚA. ThanhCaVN nhắn với ACE: Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ, xin cho Linh hồn ĐTC Phanxicô được lên chốn nghỉ ngơi. Hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng. Amen!

kết quả từ 1 tới 19 trên 19

Chủ đề: Từ một góc nhìn...

Threaded View

  1. #5
    teresaMK's Avatar

    Tham gia ngày: Sep 2008
    Tên Thánh: Teresa
    Giới tính: Nữ
    Quốc gia: Vietnam
    Bài gởi: 451
    Cám ơn
    1,354
    Được cám ơn 2,356 lần trong 377 bài viết

    Default

    CHẾT...




    "Ê Khuê... biết tin gì chưa? Anh VInh con thầy Thanh hiệu trưởng mới bị tai nạn chết đó, tông vào vật liệu xây dựng"

    Nghe chị Lan Anh nói, không biết sao tim mình đập mạnh..."Anh Vinh là cái anh ngày xưa hay chọc chị em mình? Cái anh dễ thương?"

    Đúng rồi...khốn nạn quá...


    Chiều!

    Bố gọi điện thoại cho mình báo tin về cái chết của anh Vinh, mình biết rõ hơn chút...anh Vinh bị tông vào vật liệu xây dựng hôm thứ 7 nhưng trong người không có giấy tờ gì hết nên cái xác để trong bệnh việc ở Sài Gòn, từ biển số xe công an truy ra liền gọi về báo tin cho gia đình biết...tới lúc bố gọi chắc cũng gần đưa anh Vinh về tới nhà rồi.
    Bố dặn dò kĩ...ra đường phải cẩn thận, mình dạ vâng rồi bần thần...


    Tối!...

    Gọi điện thoại cho anh Khiêm, anh nói mới vào fb biết tin anh Vinh bị tai nạn chết, anh cũng sốc... vì anh Vinh thi thoảng có xuống khu Thủ Đức chơi, tính tình dễ thương, hoạt bát, vui vẻ...anh Vinh chết bất ngờ nên ai cũng sốc.

    Tội thầy cô quá, có hai người con trai, nuôi ăn nuôi học tới lúc này...mới tốt nghiệp đi làm mới đây. Biết bao nhiêu gắn bó, biết bao nhiêu tình cảm.
    Hai anh em ngồi nói về cái chết...

    Cái chết nó bất ngờ lắm, chỉ thoáng qua thôi và chẳng biết lúc nào.
    Bỗng dưng thấy phận người mong manh quá.


    Với bên đạo mình, niềm tin cho mỗi người xác tín về sự sống đời sau, và đời này chỉ là cuộc hành trình lữ thứ, chỉ là cuộc dạo chơi khởi đầu....thế nhưng biết mấy ai nhận ra và chấp nhận chân lý này?

    Mình với anh Khiêm...cũng đều muốn coi nhẹ cái chết, nhưng nói vậy liệu có chắc là vậy không khi thấy người thân mất đi đều rất đau khổ và chỉ muốn níu kéo lại, đâu phải dễ gì lúc nào cũng có một suy nghĩ tích cực như vậy. Ở ngoài thì mình thấy vậy, nhưng trong cuộc mới biết...thật là khó để chấp nhận sự thật.

    Hoặc...giả như mình chết đi, và đối với bản thân cũng đã rất sẵn sàng cho bất cứ lúc nào Chúa gọi về, nhưng liệu...những mong muốn và quyến luyến rất con người của người thân liệu có làm mình thoải mái ra đi không? Khi họ quá đau khổ và dường như thật khó có thể vượt qua nỗi đau này?


    Ngày xưa còn bé, mình không hiểu về cảm giác đau khổ khi ai đó ra đi...nhưng trong năm vừa qua, chứng kiến chính những người thân yêu mất đi, mình mới biết cảm giác đó là thế nào.

    Mình từng nghĩ về điều này...rằng cái chết nó sẽ chả có vấn đề gì...nhưng chính những kí ức bất chợt cứ dồn về làm mình thấy chơi vơi, cái cảm giác mới như ngày hôm qua rồi chợt tỉnh lại chả thấy sự hiện diện thân thương nữa...cái đó mới là đau khổ...và không dễ dàng gì chấp nhận được đâu, đến nỗi mình chỉ mong đó chỉ là giấc mơ thôi, rồi mai tỉnh dậy mọi thứ sẽ lại đâu vào đấy.


    Chết...biết khi nào mình chết???
    và khi mình chết, biết ai khóc thương và đau khổ cho sự ra đi của mình?
    và liệu mình có yên tâm mà đi không khi những níu kéo rất thật của người còn sống?

    Nhớ câu nói..."cái chết nhẹ tựa lá bay" của một người...
    sinh ra là khởi đầu cho một ơn gọi làm người
    luôn khắc khoải...về một điếu gì đó rất xa, rất khôn lơi và diệu vợi...
    để rồi khi nằm xuống trong lòng đất mẹ, thân xác trở về với tro bụi
    Mình mới hiểu trọn vẹn...trong ngập tràn niềm vui ấy...


    Mình bỗng mường tượng những lời hát vang vang của những thiếu nữ xưa kia trên đồi Mornese:

    "Thiên Đàng đẹp đẽ biết bao!
    Cuộc đời trần thế là thung lũng buồn
    Con cầu xin Chúa ủi an,
    Quê trời con muốn mong sao chóng về."

    10.08.2011

  2. Có 20 người cám ơn teresaMK vì bài này:


Quyền hạn của bạn

  • Bạn không được gửi bài mới
  • Bạn không được gửi bài trả lời
  • Bạn không được gửi kèm file
  • Bạn không được sửa bài

Diễn Đàn Thánh Ca Việt Nam - Email: ThanhCaVN@yahoo.com