Bệnh là khổ là điều tất nhiên, không thể bàn cải !
Đã mang thân phận con người thì ai ai cũng mang bệnh này tật kia, dù nặng dù nhẹ...
Tuy nhiên không hẳn một khi mang bệnh tật, mà tinh thần của ai cũng sa sút...
Tôi đã từng gặp những bệnh nhân mắc những chứng hiểm nghèo, những người tàn tật có cuộc sống thật khó khăn...vậy mà ở nơi họ lại toát lên một nghị lực sống phi thường, một tinh thần hoàn toàn tráng kiện...sống vô tư và trong sáng !
Tôi cũng đã từng gặp những người có thân xác lành lặn, tương đối khỏe mạnh, gia đình lại bề thế...Thế nhưng, chỉ vì một vài lý do nào đó, tinh thần của họ bị gục ngã...cuối cùng hủy hoại thân thể, có người tìm đến cái chết để mong giải thoát khỏi mọi khổ đau....
Thế nên, khi đưa ra điều gì cũng dựa trên thuyết tương đối, riêng ở con người thì lại càng phức tạp hơn...bởi con người chịu ảnh hưởng nhiều về giáo dục, về nền tảng đạo đức, về môi trường sống.....
Và dù gì đi nữa, một khi con người đã ghi khắc chân lý vào tâm khảm mình, thì không có một lý do nào để làm cho tâm hồn họ ngã gục !!!