|
Tôi rất có ác cảm với một câu nghe thì có lý nhưng không giải quyết được gì:”Trách nhiệm này thuộc về gia đình, và nhà trường…” ! Ai chả biết là như thế nhưng cứ lảm nhảm mãi câu nói này và coi như đó là một biện pháp để giải quyết sự việc thì thật không chịu nổi! Còn cả đống biện pháp rất dễ làm và hiệu quả nhưng các nhà sáng chế ra luật họ không thèm sử dụng bởi vì họ quan niệm luật pháp theo kiểu khác! Những thành phần rất khốn nạn như trộm cắp móc túi có tổ chức, rải đinh, trộm chó, phá hại của công và gây thiệt hại đến tính mạng và tài sản người khác... chúng còn sống được là do luật pháp quá nhẹ tay, thành ra làm chỗ nương tựa cho bọn chúng!
Sở dĩ những luật pháp nhẹ tay này ra đời vì chúng được phát sinh từ một quan điểm :”Pháp luật nhắm đến việc giáo hóa , cảm hóa con người chứ không nhắm đến việc trừng trị con người…” Tôi không phản đối cái quan điểm nhân đạo này, nhưng chúng ta cũng phải nhớ rằng tính chất trừng trị kẻ ác cũng như bênh vực và bảo đảm cuộc sống yên lành cho người người lương thiện mới là tính chất chủ yếu của Pháp luật. Việc tự ý đưa cái quan điểm giáo hóa và cảm hóa con người đè lên trên sự công minh, trật tự của Pháp luật cho nên mới có những tình trạng hỗn loạn lên ngôi!
Như trên tôi đã từng nói rằng: “trong tranh luận không được phép kết luận suông không chứng minh thuyết phục…” , vậy mà không biết ai đã cho phép mà có những người lại oang oang tuyên bố việc bãi bỏ án tử hình là một bằng chứng của sự văn minh, nhân quyền! Có lẽ Cambodia là một nước văn minh và nhân quyền hơn Huê Kỳ chăng? Bởi vì nghe nói rằng Cam bodia đã bãi bỏ án tử hình trong khi Huê kỳ, một quốc gia thực sự đứng đầu thế giới về đa số phương diện, lại duy trì hình thức tử hình bằng ghế điện! Cái việc tử hình bằng ghế điện này nó giống như án phạt hỏa thiêu thời xưa và tử tù thay vì bị nướng bằng ngọn lửa thì bị nướng bằng dòng điện!
Chắc rằng không đâu lại văn minh và nhân quyền bằng Việt Nam khi pháp luật chỉ nhắm vào việc cảm hóa, chứ không nhắm vào trừng trị kẻ sai phạm chứ không dám nói đến kẻ ác, cho nên hậu quả là bên các nước châu Á láng giềng mà điển hình như Singgapore khó có thể kiếm thấy một mẩu thuốc lá được vứt ra đường, trong khi Việt Nam ta vì rất tự do nhân quyền cho nên không những cứ việc vứt rác tứ tung, mà thậm chí còn có thể thản nhiên tè bậy giữa chốn đông người qua lại! Bên ngoại quốc gần như không thể có sự phá hại của công một cách kinh khủng sợ hãi như bên Việt Nam! Trước đây thời ông cha ta luôn tự hào:”Nhân dân Việt nam anh hùng, con người Việt Nam anh hùng”. Điều này thật sự là đúng, bởi vì người Việt nam lúc ấy được đánh giá khá cao trước mắt người nước ngoài không cứ gì việc chống Mỹ , mà ngay từ thái độ tác phong đều gợi lên cho họ sự cảm phục. Còn bây giờ không cần phải vào các trang báo điện tử của Thông tấn xã Việt nam, mà ngay ở trong trang web chúng ta đây đã phải chua xót xác nhận: Người Việt nam bị khinh bỉ ở ngay các nước láng giềng Châu Á chứ chưa dám nói ở Âu Tây!
Có lẽ không cần phải tranh luận sự: Pháp luật nhắm đến sự giáo hóa và cảm hóa con người hơn là trừng trị…” mang lại hiệu quả như thế nào, bởi vì chắc chắn Việt nam ta giáo huấn, cảm hóa công dân trên tất cả mọi phương tiện thông tin đại chúng cũng như ở học đường chắc chắn chỉ hơn chứ không thua bất cứ một quốc gia nào trên thế giới, vậy mà gần như đa số người dân ý thức chấp hành luật pháp có lẽ kém nhất thế giới!
Nếu chúng ta là người Công Giáo ,chúng ta sẽ suy tư ra được điều gì khi Chúa Giê su phán:” Đừng mang bánh quẳng cho chó, đừng mang ngọc trai quẳng cho heo, vì chúng sẽ giày đạp rồi quay lại cắn xé các ngươi…” Nếu có ai đó không muốn suy tư Kinh Thánh trong những việc xã hội như thế này thì xin hãy nhớ lại câu nói của Michiavelli__người đã viết những cuốn sách về thuật trị nước rất nổi tiếng___ :” Có những hành động độc ác cao trọng hơn tình thương, một khi tình thương dung dưỡng cho những mầm loạn…” Tất nhiên không ai khen ngợi Michiavelli ở đây cả, vì ông ta chỉ là một chính trị gia có những chủ thuyết tàn độc, không xứng đáng là một nhà đạo đức để noi theo. Nhưng thường thường người trăm cái dở cũng có một cái hay! Khi nhận xét câu của ông Michiavelli này, chúng ta không thể chối cãi rằng khi mà tội ác, cái xấu được che chắn bởi cái gọi là nhân đạo, tình thương, những cái xấu cái ác đó gần như bất trị!
Hãy coi các nước chung quanh và văn minh trên thế giới họ đâu có cần phải thực hiện những hành động độc ác như nhiều người hiểu sai ý nghĩa câu của Michiavelli, nhưng pháp luật của họ đủ sức răn đe và tạo ra hiệu lực mạnh mẽ . Cứ thử tra trên google sẽ rõ bên Mỹ họ phạt tài xế uống rượu rồi lái xe như thế nào? Một người mang 20 con chim sẻ đỏ nhập cảnh trái phép bị phạt tù 20 năm và phạt tiền tán gia bại sản! Ở bên đó không có nạn “đặc xá” hay tù chung thân chỉ mười mấy năm là được thả như bên VN. Cứ thử phá hại hay ăn cắp tài sản công cộng xem thử? Cam đoan rằng những kẻ phá hoại ấy dù có dốt tính toán biết mấy cũng nhận ra phá một thì phải trả nhiều khi hàng trăm lần!
Bố của tôi thường nhắc đến việc cấm đốt pháo và ông vẫn khen ngợi rằng đâu phải không có tấm gương vĩ đại như thế để soi! Ông cho biết rằng hồi tôi chưa được sinh ra và ông còn đang thiếu niên đã có luật cấm đốt pháo. Chẳng biết đích xác luật ghi như thế nào nhưng chỉ nghe rằng người vi phạm sẽ bị phạt tương đương vài chục triệu đồng như bây giờ, thế là gần như không một ai dám vi phạm!
Bây giờ nếu bắt được kẻ phá hoại dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng cứ phạt cho bọn chúng mất nhà mất cửa hoặc niêm phong trừ nợ phạt rồi hễ vào trại giam có cải tạo tốt mới được cứu xét! Thử xem bọn chúng có dám tái phạm hay không? Hoặc những cái không dẫn đến hậu quả nghiêm trọng thì đền gấp trăm lần, không có tài sản đền thì cho vào tù thật lâu, và đây mới là lúc để cho chủ trương sự giáo hóa sự cải hóa ra tay làm tốt nhiệm vụ cao quý của mình!
Bây giờ quay trở lại vụ trộm chó, chúng ta thấy rằng nếu giả sử luật pháp phạt thật nặng tay chẳng hạn như gấp trăm lần giá trị vật chúng ăn cắp, thậm chí nếu không có tiền thì ở tù thế vào. Sau đó các nhà nhân đạo tha hồ soạn thảo những bài giáo huấn để giáo hóa và cảm hóa bọn chúng trong trại giam. Thế có phải hoàn toàn hợp lý hay không? Những người dân bị mất trộm chó, hoặc bị mất mát tài sản sẽ không bị những ức chế, bị dồn nén sự căm phẫn và do đó không bị tức nước vỡ bờ! Với một hình phạt thật nghiêm minh và cân xứng, chắc chắn chẳng có ai phải khổ công : “thế thiên hành đạo”! Lúc ấy nếu kẻ nào còn tự cho mình quyền thi hành án tử hình, hoặc trị an không cần xét xử, kẻ ấy hoặc nhóm người ấy sẽ bị pháp luật xử trị thật nặng! Nhưng điều này chắc cũng khó bởi vì cái lò xo chỉ bật rất mạnh khi bị dồn nén mà thôi!
Có lẽ tôi không bao giờ rỗi hơi để “comment” những than thở về tình trạng tội phạm của xã hội, bởi vì tôi cho rằng tư tưởng thống trị hành động! Khi mà người ta rất muốn tiêu diệt cái ác nhưng lại giơ cái nhân đạo, tình thương ra để che chắn, thì hiệu quả sẽ là số không! Cái vụ tên dã man Luyện đã được các báo chí trưng cầu ý dân và có lẽ không dưới 80% số người đều cho rằng cần phải tử hình chứ không thể căn cứ vào luật dưới 18 tuổi vì luật này không phải là một điều bất di dịch, một khi tội ác này quá lớn và sẽ gây ra bao nhiêu hệ lụy xấu! Nhưng ít rằng đã có ba bốn trả lời từ những người rất có uy tín trong ngành Luật rằng”… không thể thay đổi luật bởi vì đã nghiên cứu kỹ trước khi ban hành…! Thế đấy! Những ông tổ về Luật lại còn chưa hiểu rằng chỉ có Đạo Đức mới không thể thay đổi, còn Luật pháp chỉ là công cụ để bảo vệ duy trì Đạo đức nên vẫn có thể tthay đổi cho phù hợp. Giá mà được tranh luận ra môn ra khoai về việc này nhỉ? Nhưng chắc không đi tới đâu và cũng chẳng có trang web nào muốn có việc tranh luận này cho nên chúng ta có thể chấm dứt ở đây…!
Người ta có thể quyết định tương lai của mình hay không?
Theo tôi là không chắc bởi vì tôi từng suy nghĩ và bế tắc khi chưa thể tìm tra lối thoát cho một vấn đề như sau:
___ Một ngày đẹp trời nào đó, có một vài người sẽ thấy rằng hình như hai ba năm trôi qua không thấy thằng teenvnlabido vào diễn đàn để gây sự bực mình cho mọi người. Thế là sau một vài giây, mọi người cũng quên luôn và chú tâm vào việc khác mà không ai biết rằng có một trong hai sự cố đã xảy ra rất lâu trước đó như:
____ Một tên cướp có Kim bài miễn tử đã từ lâu quan sát thấy giờ giấc hoạt động của gã teenvnlabido này và đã có một kế hoạch hành động. Tên cướp ấy thừa cơ lẻn vào nhà và chờ lúc ngủ say liền quơ hết laptop,smartphone, tiền bạc, và cái xe ga của tên teenvnlabido này. Nếu êm ả không ai phát hiện thì tốt cho cả đôi bên, còn không thì nghe cái hự một tiếng và ngày hôm sau may lắm báo sẽ đăng tin một ai đó vừa bị cướp giết chết mà không tìm ra thủ phạm!
___ Có thể vì bị ám ảnh bởi vụ tên dã man Luyện, nên gã teenvnlabido này đã có phương án tự vệ sẵn. Và trong lúc chống trả những nhát dao ghê gớm của tên cướp, do gã teenvnlabido này không chịu lắp con mắt thần tự điều chỉnh ở đầu gậy, khiến đầu gậy không tự chuyển hướng mà lại phang thẳng vào đầu giết chết tên cướp, cho nên đã “vượt qúa mức phòng vệ chính đáng”! Hoặc gây cho tên cướp chấn thương sọ não rất nghiêm trọng. Thế là chiếu theo luật pháp vẫn bị tù ít ra là dăm năm hay mười năm tùy theo quan tòa, cho dù vì tự vệ để chống lại kẻ cướp đang định giết mình!
Có thể nếu gã teenvnlabido này không bị phẫn uất mà phát điên phát cuồng trong tù, thì khi ra tù sự nghiệp hắn kể như chấm dứt vì một công việc ngon ăn không chỉ dành riêng cho hắn hay ngồi không để đợi hắn! Hơn nữa giả sử tên cướp được xác định là chấn thương sọ não phải chữa trị vài trăm triệu đến cả tỷ đồng, hắn sẽ ra sao nếu tòa án bắt hắn phải bồi thường cho tên cướp nhất là khi tên cướp ấy chưa đủ 18 tuổi?
Than ôi! Chắc gì chúng ta đã làm chủ được tương lai của mình…!
Các chủ đề cùng thể loại mới nhất:
|
|