Khó nhỉ, xài máy tính mà không có phần mềm thì cũng như mua xe mà không có xăng, mua con trâu mà không có cái cày. Khổ nỗi "xăng" hay "cái cày" lại quá mắc, nhiều khi hơn cả "cái xe" và "con trâu".
Đối với người có điều kiện thì còn đỡ, đối với người nghèo thì cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc lấy đâu ra "bản quyền", cố gắng đi học cũng là một nỗ lực hết sức rồi.
Chúng ta đang cố gắng nâng cao dân trí, xóa mù xóa dốt mà đụng vào bức tường "bản quyền" này là té ngửa luôn.
Các hệ điều hành và phần mềm mở chỉ giúp người ta giải quyết tạm thời tình huống mà thôi, không thể dùng để "đào tạo nguồn nhân lực" được. Muốn có việc làm phải có kinh nghiệm, muốn có kinh nghiệm phải có kinh phí. Thế nhưng, nước chúng ta còn nghèo, nhà chúng ta còn dột thì lấy đâu ra kinh phí. Thế rồi Mr. Crack xuất hiện dưới dạng Satan chìa tay ra nói "theo ta, hay là theo Chúa? Nếu ngươi chịu khó thờ lạy ta thì ta sẽ cho ngươi toàn bộ vinh quang của thế giới này".
Đứng trước tình huống này "người nghèo chúng ta" phải có hai lựa chọn, hoặc là theo Mr. Crack (Satan) để nâng cao dân trí, bắt nhịp với thời đại hay là theo Chúa trở về đồng ruộng chăn trâu, cắt cỏ?
Theo tôi, có một giải pháp. Người nghèo chúng ta không xài chùa phần mềm, nhưng nhờ Mr. Crack mượn phần mềm xài ké để học hỏi, trau dồi kinh nghiệm. Khi đã có công ăn việc làm ta sẽ mua bản chính thức về xài. Điều này chắc các công ty phần mềm hay lập trình viên cũng chẳng hẹp hòi đến độ không cho "mượn" dùng thử. Ngược lại họ phải biết ơn Mr. Crack nhờ "lão" mà nhiều người đã biết đến phần mềm của họ. Mà biết đâu đấy, mấy "lão" Crack đó lại chính là "người" các công ty phần mềm đó ấy chứ.
Sau đó "tạ tội" Thiên Chúa bằng cách sống cho đi nhiều hơn, tham gia từ thiện nhiều hơn, giúp đỡ những người nghèo nhiều hơn...