Chào cả nhà!

Những điều tôi sắp nói ra đây là những lời nói thật từ đáy lòng nếu có vô tình chạm đến tự ái của một ai đó thì cũng xin vui lòng lượng thứ...

"Đố vui" là một phần nhỏ "không thể thiếu" trong đời sống con người. Nó giúp con người vui vẻ hơn khi cảm thấy trí óc mình còn minh mẫn, sáng suốt để giải quyết được một vấn đề người khác đặt ra. Có vui mới sống chứ cứ buồn bã triền miên thì chết quách đi cho xong chứ sống để mà làm gì?...

"Đố vui - Có thưởng" là một cấp độ thử tài khó hơn... Rất nhiều người không quan trọng tới cái "phần thưởng"; nhưng chính cái "phần thưởng" là một cái "thước đo" sự vượt trội của họ so với người khác (Cho dù đó chỉ là "một tờ giấy lộn" được ghi trên đó dòng chữ "GIẤY KHEN", "GIẤY CHỨNG NHẬN", v.v...)...

"Đố vui" - Dĩ nhiên VUI là chính... Vui vì... Già hay trẻ đều có thể tham gia... Già hơn trẻ hay trẻ hơn già không ai khẳng định được. Hơn nữa, qua đó con người ta có thể tích lũy thêm một số kinh nghiệm, phong cách sống qua việc giao tiếp giữa nhiều thế hệ với nhau...

Cả nhà có nhớ Chương trình Truyền hình "Ai thông minh hơn Học sinh Lớp 5" không?... Theo tôi, những người dám dự thi ở Chương trình đó thực sự là NHỮNG NGƯỜI CAN ĐẢMKHIÊM TỐN. Vì họ đã "công khai" cho mọi người hiểu rằng: "Không phải cứ là người lớn thì TÀI GIỎI hơn các cháu nhỏ". Và, chính CÁI TÔI quá lớn của người Việt Nam đã làm cho lớp người lớn tách biệt hẳn với lớp trẻ con... Vì vậy, trong gia đình cũng như ngoài xã hội mọi người càng ngày càng ít thân thiện với nhau hơn...

Tôi thích các Game Show của Đài truyền hình. Nhưng tôi lại không thích nghe những người tham dự nói những câu đại loại như: "Tôi dành 50% phần thưởng của tôi nhờ Đài truyền hình trao cho..." Vậy ra, họ tự TÂNG BỐC mình trước công chúng chứ có hay ho gì... (Họ có thể nhận hết phần thưởng của họ; mang về nhà rồi cho ai tùy thích kia mà...)

♥ Riêng với cat:
Ông bà ta có câu: "Văn phong là con người". Qua cách hành văn, ta nhận ra được phần lớn TÍNH CÁCH của người viết đang "tiếp cận" với mình... Tôi không biết bạn là một tín hữu Công giáo hay là bậc tu trì... Nếu bạn là một bậc tu trì mà lại nói câu: "Tôi không thích bị xem là: thử tài với hai cháu nhỏ..." thì quả là... bạn đang mắc một sai lầm lớn... Chính Chúa Jesus còn xem trọng trẻ nhỏ hơn cả người lớn đó...

"Tôi không thích bị xem là: nghi ngờ "sự công bằng bị bóp méo"..." và "Tôi không thích bị xem là: cat nghi ngờ..." - Chính bạn thể hiện nó trong bài viết của bạn kia mà... Tôi hiểu là bạn hiểu sai về QUY ĐỊNH trong "Trò chơi CHUNG SỨC" vì ở đó họ quy định phải đáp "đúng với KHẢO SÁT 100 NGƯỜI của chương trình"...

Tôi còn chưa kết tội cho bạn là... "PHÁ HOẠI CUỘC CHƠI" của mọi người là may quá rồi... (Hì hì... Nói chơi thôi...)

Còn... "Còn câu này mình chưa hiểu:" Bạn lại trích thiếu nguyên văn của tôi dành cho bạn rồi... "Sai một con TOÁN, bán một con TRÂU". Vậy, "Thiếu một lời văn sẽ phải mất gì ta? Mất một NGƯỜI BẠN"... (Bạn có nhìn thấy trong câu văn tôi không dùng "Chủ ngữ" không? Chỉ có thân thiết mới dùng cách nói này. Tôi đang ngầm nói với bạn: "Hãy dẹp bỏ ý nghĩ không tốt về người khác đi... Cười lên và tận hưởng cuộc sống VUI VẺ!...")

Nếu còn gì thắc mắc, bạn có thể liên lạc với tôi qua số: 0967984267 hoặc Skype nick: ledinhduy67. Biết đâu qua một vài cuộc gọi thoại, bạn và tôi sẽ trở thành những người bạn thân thiết nhờ Diễn đàn Thánh ca Việt Nam thì sao? Hì hì...

Chúc bạn luôn vui vẻ, yêu đời!...
Chúc cả nhà một đêm ngon giấc và một ngày mới An lành!

Thân mến,
- ledinhduy67 -