Bài thơ "Tháng Chín ơi" của tác giả Hồng Bính là những lời tâm tình, hoài niệm và khát khao giữ lại vẻ đẹp, sự bình yên của mùa thu. Bài thơ khắc họa những hình ảnh quen thuộc của mùa thu như lá vàng rơi, mưa chiều, gió se lạnh, đồng thời thể hiện tâm trạng nhớ nhung về một ngày xưa, một tình yêu đã qua, và ước mong được sống trọn vẹn, bình yên trong khoảnh khắc mùa thu này.
Tâm trạng và ý nghĩa:

Lời kêu gọi mùa thu: Tác giả tha thiết mong tháng Chín ở lại, giữ gìn vẻ đẹp của mùa thu để tìm lại những ký ức xưa, tìm lại sự ấm áp giữa cuộc đời.

Nỗi buồn man mác: Những hình ảnh mưa chiều, lá vàng rơi, tóc rối, tay lạnh gợi lên nỗi buồn và sự cô đơn, u buồn của tác giả trước cuộc sống.

Sự trân trọng khoảnh khắc: Mặc dù thời gian ngắn ngủi, tác giả mong muốn mùa thu mang lại sự bình yên, xào xạc ngân nga để yêu cuộc đời, yêu vẻ đẹp của thiên nhiên.

Khát khao bình yên: Cuối bài thơ là lời cầu mong cho nhau chút bình yên đủ đầy, để vui sống và cảm nhận vẻ đẹp của cuộc đời như lá vàng rơi.

Các hình ảnh đặc trưng:
Tháng chín: Là biểu tượng của mùa thu, mang đến sự lãng mạn, nhẹ nhàng nhưng cũng gợi chút ưu tư.
Lá vàng rơi: Biểu tượng quen thuộc của mùa thu, gợi nỗi buồn và là cách trút ưu phiền.
Mưa chiều: Gợi không khí lãng mạn, cô đơn và sự lạnh giá.
Nắng vàng: Là biểu tượng của mùa thu, mang lại sự ấm áp và hy vọng.