Bài thơ "Dâng Mẹ Buổi Hừng Đông" của Hồng Bính là một tác phẩm đầy cảm xúc và thiêng liêng, thể hiện lòng biết ơn và tình yêu đối với Mẹ Maria.

Hình ảnh và cảm xúc nổi bật
  • Bình minh và sự khởi đầu: Bài thơ mở đầu với hình ảnh "Buổi Hừng Đông", tượng trưng cho sự tươi mới, hy vọng.
  • Thiên nhiên đẹp: Tác giả miêu tả giọt sương, nắng đỏ, hoa, chim hót... tạo nên bức tranh thiên nhiên rực rỡ.
  • Khát vọng quay về với Mẹ: "Con ngắm... Bỗng nhiên muốn quay về / Nép mình trong tay Mẹ", thể hiện sự khao khát sự chở che của Mẹ.
  • Vũ trụ và tình yêu Mẹ: Dù vũ trụ đẹp đến đâu, tác giả cũng chỉ thấy "cũng chỉ tựa làn hơi / Sương sa quanh người Mẹ", nhấn mạnh sự trân quý hình ảnh Mẹ.
  • Dâng tặng: Bài thơ kết thúc với việc "Gom... Dâng Nữ Hoàng vũ trụ", thể hiện lòng tôn kính và dâng hiến.
Phong cách và ngôn ngữ
  • Ngôn ngữ trong trẻo, giàu hình ảnh: Thơ của Hồng Bính sử dụng nhiều hình ảnh thiên nhiên đẹp.
  • Cảm xúc sâu lắng: Bài thơ thể hiện lòng biết ơn, tình yêu với Mẹ.
  • Tính thiêng liêng: Hình ảnh Mẹ được nâng lên tầm cao thiêng liêng ("Nữ Hoàng vũ trụ").
Ý nghĩa tổng thể"Dâng Mẹ Buổi Hừng Đông" là một bài thơ thể hiện lòng tôn kính, yêu thương đối với Mẹ. Tác giả dường như đang dâng hiến những gì đẹp nhất của thiên nhiên và tâm hồn lên Mẹ, trong một buổi sáng đầy hy vọng và rạng ngời.