Thành viên : kimthuytung
Mùa băng giá
Ta rời giáo đường, lời hát phía sau
Giọng nam cao rạch sâu nơi miền nhớ
Lời buồn thánh vút cao trong khao khát
Chỉ nỗi đau về lạnh buốt cơn mơ
Giáng sinh này lạnh hơn mùa năm trước
Giá buốt ướp sâu những ánh mắt nhìn
Người không còn ly rượu mồ côi khóc
Ta một mình ngã gục những khấn xin
Giáng sinh này buồn hơn mùa năm trước
Tiệc mừng đêm nay cũng vỡ tan rồi
Người không về, không giữ tròn lời hứa
Tiệc mừng này … chắc Chúa cũng xót xa
Giáng sinh này ta lặng quỳ trước Chúa
Tìm vào tận sâu đau đớn của lòng
Mới bàng hoàng vỡ ra điều rất thật
Ta đã ru mình giấc mộng hư không
Đêm nay giáng sinh quà ta mừng Chúa
Chỉ những đắng cay dốc cạn vào lòng…
(5-11-03)
*****
ƯỚC NGUYỆN
Đêm mùa đông, con quỳ trước Mẹ
Thấu đến tận cùng giá buốt trong tim
Đâu phải tại gió lùa mà se sắt
Chỉ bởi đời mình, con không giữ nổi ấm êm.
Quỳ bên Mẹ_nơi hạt “ xin vâng!” nảy mầm, ươm trái
Thấy đủ đớn hèn, yếu đuối thân con
Cũng học Mẹ_ “xin vâng!”
Mà sao nửa đường con ngã quỵ
Đớn đau đời này…
Mẹ ơi! bám rễ trong con.
Xé tim mình, con đổi lấy thương yêu
Nhưng đời chỉ trả về con là cay đắng
Người chỉ trả về con là xa vắng
Để phút giờ này, băng giá lên ngôi.
Và trên đỉnh quyền năng, Đông đang cười ngạo nghễ
Hả hê nhìn con đổ gục dưới ngai vàng
Oằn người lãnh chịu lưỡi đòn thương tổn
Lẽ nào phận đời con chỉ đớn đau ?
Mẹ ơi, Mẹ nhân từ với tình yêu thuần khiết
Xin hãy ôm con trong vòng tay Người
Tắm gội đời con bằng tha thứ
Sưởi ấm hồn con với tha thiết thương yêu
Mẹ ơi! Xin hãy cài con vào bên tình yêu Mẹ
Để bước đời con đi thanh thản, nhẹ nhàng
Để lòng con thôi ôm cầm cay đắng
Để mùa Đông này, đau đớn dừng lại đây.
09-12-08
.............................................................................................................
Dường như ở tận cùng của tuyệt vọng ,
tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau .
Chẳng biển nào khuấy được biển đâu
Trừ ra biển sâu hơn biển nữa
Biển gãy những cuồng phong bão tố
Cũng để quên mình lỡ đá thẫm sâu .