MỘT CHUYẾN ĐÒ DUYÊN
(Kính dâng Nhạc-Phụ Mẫu,
Và thân tặng anh chị em)

---------------I
Kể từ sông núi cách chia ngăn
Con chỉ về thăm Mẹ một lần
Gói chút hương lòng trao Nhạc Mẫu
Đong đầy thương nhớ gửi Song Thân
Ba năm tang chế... tâm hoài niệm
Mỗi tháng đèn chong… dạ khấn thành
Cái nhớ, cái thương, vương cái nợ
Con đành thất hứa với người thân

---------------II
Con đành thất hứa với người thân
Bởi chiếc đò duyên chẳng đậu gần
Sáng đợi thủy triều đưa lái đến
Chiều chờ cơn gió thổi mây tan
Tái tê ước mộng chưa thành đạt
Ghì níu thời gian kẻo bóng tàn
Nhìn tóc bạc phơ, lòng chẳng bạc
Con quì xin Chúa: Trái Hồng Ân

---------------III
Con quì xin Chúa: Trái Hồng Ân
Để được về thăm viếng mộ phần
Bàu Cá xa xôi mà quyến luyến
Sài Gòn gần gũi lại cô đơn
Căn nhà bên Nội…tường rêu phủ
Mảnh đất Nhạc gia…phước nẩy mầm
Ba Mẹ an bình trong giấc ngủ
Ân tình hai họ nguyện ghi tâm

---------------IV
Duyên kia chưa đến cũng đành
Nợ kia nhớ trả kẻo tình nhạt phai
Bao giờ duyên ghé chốn nầy?
Tôi về trả nợ cho tày lòng nhau.


Đỗ Tăng Thông
Xuân Ất Dậu 2005

Nguồn: www.DungLac.net