Ru Mình

Đừng khóc nữa ve ơi !
Cánh phượng hồng đã úa
Niềm đau là muôn thuở
Đừng khóc nữa ve ơi !

Đừng xót bóng chiều rơi
Xua hạ vàng đi mất
Niềm đau là rất thật
Đừng khóc nữa, ta ơi !

Ta đứng lại bên đời
Ngẩn ngơ hồn lữ khách
Toan ôm trọn đất trời
Mùa đang sang hối hả

Đi trên xác hoa tàn
Ta gặp niềm hy vọng
Trái đầu mùa chín mọng
Lặng lẽ nụ hồi sinh.

Đất trời mãi vần xoay
Nghìn năm còn đứng lại
Ta dặm trường đi mãi
Về một cõi trăm năm.


Ba Sông 30.05.2005

Lưu Minh Gian