Càng gần được về nhà tinh thần học tập càng giảm sút,không biết từ khi nào mình không còn học hành nữa,bỏ bê quá rồi,sắp đến ngày thi rồi mà chưa học được chữ nào trong đầu cả,mỗi lúc cầm sách lên lại suy nghĩ lung tung và rồi lại không học được lại đi ngủ để khỏi phải suy nghĩ,đi học thì không tập trung được,tại sao nhỉ?chán mình quá đi.Còn hơn một tháng nữa mình mới được về nhà,về nhà rồi sẽ ra sao nhỉ?chưa chuẩn bị được gì cả,ngày về là vừa tròn một năm đặt chân lên mảnh đất này,một năm với biết bao nhiêu chuyện xảy ra bao nhiêu chuyện đáng để nói đến.Và bao nhiêu lỗi lầm trên con đường mình bước đi.mối bước chân đi biết là sai lầm là không nên vậy mà vẫn cố gượng gạo bước đi để rồi cũng không làm được gì cả,rồi lại ôm lấy cái lỗi lầm đó và không thay đổi được gì cả,đã cố để tránh nó mà tại sao lại không tránh khỏi nó được chứ?Bước chân mình bước đi trong bóng tối của sự ngây ngô vậy mà vẫn không tìm ra được con đường có ánh sáng để đi,làm sao được nhỉ?Thôi thì cố gắng vậy hi vọng Thiên chúa sẽ chỉ cho mình con đường mà mình cần phải đi và việcmình cần phải làm để mỗi ngày qua đi mình không phải hối tiêc nữa.