Cựu tổng thống Hoa Kỳ, ông Renald Reagan, được các bác sĩ cho biết mắc chứng bệnh mà người Mỹ gọi là Akheimer, một chứng bệnh tấn công và phá hủy các tế bào não, gây ra chứng mất trí nhớ, lẫn lộn và thay đổi tính tình. Trong giai đoạn cuối, bệnh nhân không còn biết mình là ai, cũng chẳng nhận ra người thân. Giống như bệnh Sida, cái chết thường xảy đến trong vòng 12 năm kể từ lúc chuẩn đoán được căn bệnh, hàng ngàn bác sĩ chuyên môn miệt mài nghiên cứu, nhưng cho tới nay chưa tìm ra nguyên nhân.
Khi biết mình mắc bệnh hiểm nghèo này ông đã tâm sự: “Tôi mong ước được sống những ngày con lại Chúa ban cho tôi để tiếp tục làm những gì tôi đã làm, nhưng chẳng may mang bệnh Akheimer, gia đình thường phải chịu một gánh nặng nề. Tôi mong sao cho Nancy thoát khỏi kinh nghiệm đau đớn này.”
Hiện nay, có đến 4 triệu người Mỹ mắc chứng bệnh Akheimer và mỗi năm trung bình 100 ngàn người qua đời vì bệnh này. Tổng thống Roosevelt đã gây ý thức về bệnh sưng màng não, Eisenhower thì thay đổi cái nhìn của thế giới đối với bệnh tim, riêng cựu tổng thống Reagan ông không những khuyến khích nghiên cứu chứng Akheimer mà còn tỏ ra một thái độ bình thản đáng phục: “Tôi đang bắt đầu một cuộc hành trình sẽ dẫn tôi đi vào hoàng hôn của cuộc đời, nhưng tôi tin rằng đối với Hoa Kỳ luôn luôn có một hoàng hôn sáng lạn phía trước tôi.” Nước Mỹ cảm động và thán phục sự bình thản và tâm hồn lạc quan của cựu tổng thống Reagan.
*
Người có niềm tin luôn được mời gọi sống tin tưởng và lạc quan và bình thản trước khổ đau của mình. Thật ra, không hơn ai hết, người tín hữu cũng không thoát khỏi khổ đau, nhưng họ biết cách đương đầu với đau khổ. Đó là khi đứng trước khổ đau họ nhìn lại bản thân và không ngừng hoán cải.
Tin mừng ghi lại hai sự kiện qua đó Chúa Giêsu kêu gọi con người hãy hoán cải. Sự kiện thứ nhất, Philatô ra lệnh hạ sát một số người Galilê nổi loạn và việc tháp Silôê đổ xuống làm chết 18 người. Sự kiện thứ hai là chuyện người mù từ lúc mới sinh được Chúa Giêsu chữa lành. Trong cả hai sự kiện trên Chúa Giêsu đều khẳng định rằng nếu tai họa có ập xuống trên người nào đó thì không phải là một hình phạt của Chúa, và thay vì tìm kiếm thủ phạm mỗi người hãy tự hoán cải.
Chúa Giêsu không ngừng xoa dịu vết thương đau của nhân loại, Ngài mời gọi tất cả hãy cùng với Ngài góp phần vào việc xoa dịu nỗi khổ đau của nhân loại. Đó là sự hoán cải cần thiết nhất. Chúng ta chỉ có thể xoa dịu nỗi khổ đau của người khác bằng cách mang lại niềm vui và sự bình thản cho họ.
Nỗi khổ đau chỉ có thể xoa dịu bằng một ánh mắt cảm thông, một lời an ủi, một bàn tay nâng đỡ. Đó chính là sức mạnh của sự bình thản, và cũng là sức mạnh của sự yếu đuối mà Thánh Phaolô đã có lần chia sẻ: “Chính khi tôi yếu là lúc tôi mạnh.” Đó là phép lạ của những bàn tay rã rời. Thiên Chúa cứu chữa chúng ta không phải vì Ngài là đấng toàn năng mà vì Ngài là đấng yêu thương. Chỉ có tình yêu mới có sức thắng đau khổ nơi chúng ta và xoa dịu nỗi khổ đau của người khác.
*
Lạy Chúa Giêsu, Chúa yêu thương nhân loại đến nỗi đã mặc lấy thân phận con người với tất cả yếu hèn khổ đau. Xin cho con luôn biết đón nhận khổ đau như một lời mời gọi hoán cải.
Trước những đau khổ của anh em, xin cho con không ngừng thể hiện sự cảm thông, an ủi và nâng đỡ trong tình yêu chân thành. Amen.